Trải qua lâu năm sinh sống và làm việc trên đất tp hcm này, tôi đã tiếp xúc với các hoàn cảnh tình huống đáng thương mà tại chốn phồn hoa như tại đây thường bị quên lãng. Sống trong bầu không khí nghẹt thở và chật hẹp của nơi trong thành thị quá nhọc mệt, tôi và nhóm bạn có chặng đường Tiền Giang chơi và có điều kiện tiếp xúc thực tại sinh hoạt tại đây, được hiểu thêm các lĩnh vực màu mà đời sống hình thành lên lúc tôi ở thành phố không có cơ hội tiếp xúc.
Một trong các tình huống làm nhóm chúng tôi lay động nhất là bé Võ Thị Kim Hương, sinh năm 2004 nhà để ở xã Tân Tây, huyện Gò Công Đông, tình Tiền Giang. Hiện bé chỉ sống cùng với mẹ, còn ba mất lúc Hương lên 5 tuổi. Điều này khiến em khá tủi thân so với bạn bè đồng trang lứa.
Ba mất đi nên mẹ là cốt cán trong gđ. Mẹ em phải đi bán vé số từ sáng tới tối bất kể nắng mưa. Có lần, vì công tác dưới thời tiết quá nắng nóng, mẹ em bị choáng rồi ngất xỉu, cũng may có bà con hàng xóm láng giềng kịp thời trợ giúp - hỗ trợ nên không phải đi viện. lương lậu từ việc bán vé số rất thấp, hôm nào may mắn thì gặp được một nhân tình cảm họ mua cho 100.000-200.000 tiền nong vé số.
Hai mẹ con sống trong căn nhà xập xệ được xây bằng tiền đi mượn. Nhà vắng bóng người đàn ông khiến cho ko khí trở lên bớt hạnh phúc hơn, hai mẹ con luôn tìm mọi cách hết mình để giúp xua tan đi nỗi niềm nhớ cha. mỗi ngày, Hương phải đi dạo 30 phút đến trường thế nhưng luôn phấn đấu phấn đấu đi học dù đời sống trở ngại. Đến cả chiếc áo dài em cũng phải mặc lại từ những năm ngoái vì mẹ ko có tiền mới mua cho em.
Bù đắp lại nhiều khuyết thiếu đó, Hương có thành tích học khá giỏi, đ.biệt môn Toán luôn là niềm hứng thú mỗi lúc đến tiết. Hương cũng được tham dự lớp võ miễn phí dành cho hộ nghèo ở sau sân trường, tạo điều kiện tập tành sức khoẻ, ý thức hứng khởi để em quyết tâm vượt qua trắc trở và học hành siêng năng. khi được hỏi về ước mơ mai sau, em chỉ mong làm một người chiến sĩ công an trợ giúp - hỗ trợ mọi người.
Đỗ Thị Ngọc Trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét