Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Em lên giảng đường như một cực hình

Em hiện là sinh viên năm 3 Đại học Nguyễn Tất Thành. Em học chuyên môn k-thuật xây dựng. Do từ đầu em thi rớt nên xét ước vọng 2 vào trường rồi chọn ngành này. Năm trước hết, có thể nói em ham học, cần cù đến lớp đều cơ nhưng mà rồi vào học em mới biết mình ko hợp với ngành (do em rất dở hình học và vật lý) rồi em học tuột dốc từ từ và cúp học rất rất nhiều lúc ban đầu năm 2 cho đến giờ. 

Năm đầu em học còn có bạn hữu cùng sẻ chia nhưng mà vào các năm sau nhà em có việc và do việc học của em đang bế tắc khiến cho ý thức em rất suy thoái, các lúc họp lớp em không có thời gian lên (Cơ sở em tại quận 12 cách nhà em 20 km), em điện thoại cảm ứng nói và nhờ bạn bè gửi mail bài tập nhóm để làm tại nhà rồi hẹn một ngày rảnh trong tuần của cả nhóm để họp thêm. không ai nói với em gì cả, toàn thoái thác qua cho người khác làm em thêm chán ngán nên ko giao thông với ai nữa cả.

Giờ đây em rất bế tắc và suy giảm, ko còn nguồn động lực học, không còn anh em, mỗi lần nghĩ tới mai phải lên giảng đường đối với em như một cực hình vậy. Mỗi lần suy nghĩ khả thi, tự nói với mình cố lên mặc dù vậy trong đầu lại không nhớ gì hết, trống rỗng, cảm nhận thấy rất vô dụng. kiến thức học cho đến này là đầu năm 3 coi như chơi còn gì hết.

Có thể nói tại thời điểm này em đang bị áp lực nặng nề, em suy nghĩ rất nhiều có nên từ bỏ để ra kiếm ngành nghề nào đó đến trường không. ở trường em học phí thì rất mắc, em rất sợ nợ môn, may mắn là em chỉ mới rớt một môn thôi cơ nhưng mà em sợ trong học kỳ này chẳng thể học tiếp nữa, sẽ rớt cực nhiều môn. Em không muốn thêm gánh nặng lo toan cho bố mẹ em. Dù ba mẹ nói với em rằng "nếu học ko nổi thì nghỉ đi con, ba mẹ không la đâu, thành lập mà kiếm sống có lúc tốt hơn với con". 

Phần khác là em có bạn gái, bạn ấy cũng đang học đại học (mong mấy các bạn đừng chê cười), 2 đứa em quen nhau khá lâu dự đoán tương lai sẽ lấy nhau. Em và bạn rất yêu nhau, tuy thế do g/đình bạn muốn em phải tốt nghiệp đại học, phải là kỹ sư, vì họ mong con gái mình lấy một người có sự nghiệp ổn định. Em san sẻ với bạn ấy, bạn ấy cảm thông và khuyên em phấn đấu ráng học vì sau này của 2 đứa.

Có nguồn động lực từ bạn ấy em đã cố hết sức cho tới tại thời điểm này nhưng đích thật không thể đi tiếp nữa. Em rất mỏi mệt và sợ phải lên giảng đường ngay tại thời đoạn này. Mong mọi người cho em ý kiến, em nên làm gì ngay tại thời điểm này. 

Nguyễn Thành Đạt

Độc giả đặt câu hỏi tư vấn tại đây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét