Chen Xiaohua, 12 tuổi, là học trò lớp 5 ở một trường tiểu học thuộc thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Theo Mogaznews ngày 15/11, em đã áp dụng ánh sáng từ bốt điện thoại cảm ứng công cộng để làm bài tập suốt 4 năm qua, trong khi ngóng đợi bố mẹ là công nhân vệ sinh tan làm để cùng nhau về nhà.
Chen Xiaohua đang làm bài tập tại bốt di động công cộng. |
Hình ảnh cô bé đang ngồi trên tấm gối vuông, đọc cuốn sách giáo khoa kê trên chiếc ghế cũ trong bốt điện thoại thông minh công cộng được chụp gần phòng khám bệnh y khoa cổ truyền tại Gia Hưng.
Bố Xiaohua, Chen Fukang cho hay con gái đã ngồi làm bài tập ở địa điểm đó từ lúc học lớp 1. Ông hiếm khi thấy người ta áp dụng điện thoại thông minh công cộng. Fukang và vợ là công nhân chùi rửa môi trường và làm việc trên nhiều đường phố sắp đó.
Ông bố giải thích, quê gốc ở An Nhạc, phía tây nam tỉnh Tứ Xuyên. Vợ chồng ông muốn con gái đợi mình trong bốt ĐT thông minh bởi phiền não cho sự an toàn của Xiaohua lúc phải tại một mình trong nhà thuê. Vài đứa trẻ ở khu trọ của g/đình Fukang từng bị rơi xuống sông cạnh nhà.
"Tôi kết thúc việc làm thường nhật vào 10h tối, vợ tôi thì làm việc ở một chuỗi nhà hàng đến 8h tối rồi phải quét sạch đường phố mới được nghỉ", ông nói thêm.
Bố Xiaohua muốn con gái đợi mình tại bốt công cộng cho đến lúc ông chấm dứt công việc để cùng về nhà. |
Mẹ Xiaohua, Li Dailan, đón con gái tan trường lúc 15h30 và đưa em đến bốt điện thoại trên đường Đông Trung Sơn. Bố Xiaohua đặt sẵn tấm đệm và chiếc ghế cũ vào đó cho em áp dụng. Ông nói với nhiều phóng viên: "Hai món trang thiết bị nội thất cũ được tôi lượm lặt trở thành bàn và ghế cho con tôi học bài".
Xiaohua ngồi tại đó 1-3 tiếng hàng ngày. Em thường phải áp dụng ánh sáng ở bốt điện thoại cảm ứng công cộng trong mùa đông bởi đèn đường chỉ được bật sau 5 rưỡi chiều. dù vậy, mùa hè lại là thời điểm khó khăn nhất bởi Xiaohua phải chịu đựng việc bị muỗi cắn.
Người con giai làm thuê nhân chùi rửa nội ô tuy vậy vẫn tin vào tương lai tươi sáng của con thông qua việc học hành. "Đó là cách độc nhất vô nhị để thay đổi đời sống - sinh hoạt. Tôi mong con bé vào đại học. Hoặc nhỏ nhất, nó phải đi học càng lâu càng tốt. Bằng cách đó, nó sẽ không gặp bất lợi khi ra đời", ông nói.
Tuy nhiên, Fukang và vợ đều lo âu vì kết quả là học tập của Xiaohua chưa thể tốt. đàn ông lớn của ông công tác ở Khang Định, Tứ Xuyên và mẹ ông vẫn sống tại quê. mong muốn lớn nhất của ông là có thể tìm được việc ở Thành Đô, thủ phủ của tỉnh Tứ Xuyên và chuyển tới đó cùng vợ con mình.
Phiêu Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét