- Đọc tin nhắn con như đọc mật thư!
- Phụ huynh khám xét kiểm tra việc học của con em bằng... tin nhắn!
Đọc tin nhắn con như đọc mật thư!
Phụ huynh khám xét kiểm tra việc học của con em bằng... tin nhắn!
-
Đọc tin nhắn con như đọc mật thư!
-
Phụ huynh soát việc học của con em bằng... tin nhắn!
Tôi rối rít nhắn tin xin lỗi vì đã không kịp thời nghe điện thoại cảm ứng của cô và hẹn gặp cô ngay hôm sau.
Dù tôi tới giờ hẹn trễ vì kẹt xe lúc trường đã vắng teo, mặc dù vậy cô giáo vẫn kiên trì đến cùng ngóng trông. Cô mời tôi ngồi xuống dò hỏi vài câu và bắt đầu thông báo về việc học của con tôi: "Bé tiếp thu chậm và gần như đã mất căn bản từ lớp dưới. Em theo dõi bé hơn một tháng và nhận thấy rằng cần phải trao đổi với cha mẹ để giúp bé học tốt hơn".
Đây là một tin khá sốc với tôi vì từ hồi xưa tới nay điểm tiếng Anh thi cuối kỳ của con đều là điểm giỏi cơ nhưng mà tôi vẫn giữ tĩnh tâm để đàm luận với cô về những dấu hiệu của bé. Cô từ tốn cho hay trong giờ học bé mất tập trung, ngại nói, thiếu vốn từ, câu. Bé thiếu tự tin nên càng ngày càng nhút nhát trong giờ học tiếng Anh. Cô đưa cho tôi xem nhiều bài tập còn nhiều khuyết thiếu của con và bảng theo dõi thông tin cụ thể các kỹ năng của con qua mọi ngày.
"Nhiều cha mẹ gạt bỏ thực tiễn con mình học kém. Em đã nghĩ suy kỹ trước khi giao thông với chị. Rất mừng là chị đã sắp xếp được quãng thời gian đến đây. Mong chị dành các quãng thời gian hơn để quan tâm bé và giúp bé". Nói rồi cô lấy giáo trình tiếng Anh mà con tôi đang học, chỉ cho tôi nên làm gì để cùng con ôn bài; giúp bé thấy ngạc nhiên - thú vị lúc học tiếng Anh. Cô cũng hứa sẽ quan tâm theo dõi bé và giúp bé tiến bộ.
Tôi bắt đầu cảm mến sự cách xử sự của cô giáo này với bố mẹ và học trò. Nỗi buồn con học kém vơi dần. ở một trường công với sĩ số học trò luôn ngót nghét 50 em/lớp và một cô giáo tiếng Anh có lúc phải dạy hàng chục lớp – cơ nhưng mà cô đã bền chí gọi điện, nhắn tin và dành thời gian để chia sẻ với bố mẹ là điều quá đáng quý. Cô giáo đã không im lặng cho qua khi thấy trẻ con học yếu.
Cõ lẽ chính vì sự quan tâm của cô mà chỉ một quãng thời gian sau con tôi đã không còn sợ học tiếng Anh. Bé về nhà auto đem sách tiếng Anh để học cùng mẹ và líu lô chuyện trò bằng tiếng Anh với anh trai. Nhìn thái độ học tập của con đối với môn học, tôi cảm thấy bé đã vượt qua được nỗi tự ti.
Thiết nghĩ giáo viên trường công, dù bận rộn cơ nhưng mà bằng sự thành tâm của mình, hãy dành khoảng thời gian thảo luận với cha mẹ về tình hình học tập của học trò. Bởi dữ liệu từ cô giáo trực tiếp giảng dạy là rất quan trọng, do thời nay không còn nhận định học sinh bằng điểm số. Nếu có kênh trao đổi thường xuyên để nhà trường và cha mẹ cùng kết hợp, thì chắc chắn học lực của học sinh sẽ ngày càng tiến bộ và bản chất hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét