- Sau việc thầy tổng đảm nhận trường THCS Khương Thượng (Hà Nội) bị nghỉ làm vì tát học trò, những giáo viên cho rằng thầy cô cũng là con người nên có khi ko kìm chế được và đánh học trò. ý kiến của ông thế nào?
| |
| NGƯT.TS Nguyễn Tùng Lâm, Chủ tịch HĐQT trường Đinh Tiên Hoàng (Hà Nội). Ảnh: Quỳnh Trang. |
- đó là cách nghĩ đứng trên giác độ giữa con người với con người và đòi hỏi sự Khách quan. Cách nghĩ này ko đúng lúc áp dụng với giáo viên có sứ mệnh giáo dục học trò.
Thầy cô giáo phải là người hiểu học sinh, thấy rõ quy luật lớn mạnh tâm lý của trẻ để có nhiều ứng xử và phương pháp giáo dục hợp lý. Trẻ cấp 1 thường ngoan, thầy cô liếc mắt một cái là sợ. tuy thế sang cấp 2 trẻ bắt đầu tạo nên tính cách, thích khám phá mọi thứ và biểu đạt bản thân. học trò cấp 3 có nhu cầu quyết đoán mình cao.
Trong quá trình trẻ khám phá và thể hiện cái "tôi", nhiều em sẽ khi hành xử đúng, có khi sai. nhiệm vụ của nhà giáo tại đây là phải áp dụng năng lực sư phạm để hướng học sinh đến cái đúng. giáo viên chẳng phải "tay anh chị" mà dùng nắm đấm để xử lý công việc.
- Ông nghĩ gì lúc đa số mọi người giải thích đánh học trò vì "yêu cho roi cho vọt"?
- tất cả chúng ta nên quên đi và đừng luyến tiếc gì cách giáo dục bằng roi vọt thời xưa. "Yêu cho roi cho vọt" cũng chỉ vì bất lực, bí cách bảo ban những em mà phải sử dụng đến vũ lực thôi. Đòn roi không bao giờ hình thành lên nhân cách tốt của một con người. nhiệm vụ của nhà giáo ngoài dạy kiến thức còn phải dạy học trò biết yêu dấu, coi trọng, khoan dung với mọi người và biết tự chịu bổn phận với hành động của bản thân. Nếu chính thầy giáo ko đủ khoan thứ, quý trọng, yêu thương mà ra tay đánh học sinh thì còn dạy ai được nữa?
Giáo dục không phải lúc nào cũng làm được ngay. Việc "trấn áp" một vài cá nhân chỉ xử lý được bài toán tức thời. Chuyện học sinh hư phải là vấn đề của toàn nhà trường. Tôi nghĩ, hội đồng giáo dục nên ngồi lại để tìm cách giáo dục chẳng những với những mỗi người làm sai mà cho tất cả học trò trong trường.
- Vậy giáo viên nên đối đãi thế nào khi bị học trò nói hỗn, không coi trọng?
- lúc diễn ra mâu thuẫn với học trò, tuyệt đối người thầy chẳng thể nóng giận mà có hành vi bạo lực, kể cả bằng lời nói. Hành động này vừa ko đúng với đạo đức nhà giáo, vừa vi phạm luật pháp.
Lấy ví dụ gần nhất là giáo viên trường THCS Khương Thượng (Hà Nội) bị học sinh nói hỗn rồi véo tai, tát những em. Nếu là thầy giáo có kỹ năng, thầy sẽ bình tĩnh tiếp thu và san sẻ với học sinh. Có thể mềm mỏng nói rằng thầy ghi nhận sự không ưng ý của nhiều em, sau đó đưa câu chuyện này ra làm chủ đề để cả lớp thảo luận. tất nhiên, sẽ có những học trò bảo vệ bạn, tuy nhưng cũng ko ít em lên án hành vi hỗn xược với thầy. Biến câu chuyện của mình thành vấn đề để học sinh tự giải quyết với nhau, tôi nghĩ là cách làm hữu hiệu và khôn khéo.
Ở trường Đinh Tiên Hoàng nơi tôi làm Chủ viên tịch Hội đồng quản trị, lúc thầy giáo có xung đột với học trò sẽ phải chuyển ngay cho thầy cô chủ nhiệm hoặc lãnh đạo trường giải quyết chứ tuyệt đối không thể đối chọi. Người thứ ba lúc dò la vụ việc sẽ bình tĩnh, Khách quan để xử lý hợp lý hơn. Ngoài ra, trường sẽ kết hợp với cha mẹ để cùng giáo dục học trò. Tuyệt đối ko đẩy sự việc thành mâu thuẫn với phụ huynh để xảy ra chuyện kiện tụng.
- các giáo viên đã chọn cách nhịn nhục coi như không biết, không đụng đến học trò hư hỗn vì "không khéo lại bị nhà trường kỷ luật". Cách xử trí này sẽ gây tổn hại thế nào?
- Chữ "nhẫn" là bản năng của nghề giáo, giúp người thầy có đủ thời gian suy nghĩ tìm ra phương pháp giáo dục tốt, thay thế hành xử hàm hồ, nóng vội. mặc dù vậy chữ "nhẫn" đó ko phải để "thủ tiêu" chuyện giáo dục, bỏ lơ học sinh. Nếu làm như thế, người thầy còn đáng tránh hơn vì có thái độ vô cảm trước cái sai, thiếu trách nhiệm với công việc của mình.
Thầy cô đừng đổ cho Khách quan là học trò tại thời đoạn này hư, học sinh như là "vua" nên thầy giáo sợ không dám dạy. sứ mệnh của người thầy là tìm thấy phương pháp giáo dục để định hướng đúng cho học trò và nể trọng nhiều kiểu cách khác biệt của chúng.
Ở đây có một vấn đề là một vài nhà trường đã kỷ luật quá tay với thầy giáo phạt đánh học trò như cảnh cáo, cho nghỉ việc. Điều này làm cho tâm lý "sợ đụng vào học sinh" của không ít thầy cô. Việc giáo viên đánh học trò là vi phạm đạo đức, quy chế nhà giáo, tất cả chúng ta cần lên án. thế nhưng, để giáo viên trong trường phạm lỗi thì hội đồng sư phạm nhà trường cũng có một phần nhiệm vụ là chưa giáo dục thầy cô đến nơi đến chốn.
Quan điểm của tôi là ko nên đuổi việc nhiều người mắc lỗi lần đầu, ko liên quan đến hình sự. Nhà trường chỉ nên tạm bợ đình chỉ công tác rồi để thầy cô quay lại lớp sửa sai. Nếu trường tạo điều kiện và giáo dục các lần mà thầy cô vẫn không thay đổi thì lúc đó sử dụng hình thức kỷ luật nặng nhất là cảnh cáo hoặc mất việc.
Chính nhà trường và công đoàn giáo dục phải là chỗ dựa, nơi bảo tồn những thầy cô để họ an lòng thực hiện sứ mệnh giáo dục của mình. Nếu các trường động cái là cho nghỉ việc thì thầy giáo khác sẽ tự động co mình lại, ko dám giáo dục học trò hư để được yên thân.
Quỳnh Trang thực hiện

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét