- Cô giáo lặng câm 4 tháng khi lên lớp vì học trò dọa thu âm?
Cô giáo lặng im 4 tháng lúc lên lớp vì học trò dọa thu thanh?
-
Cô giáo câm lặng 4 tháng khi lên lớp vì học trò dọa thu âm?
Vụ việc cô giáo Trần Thị Minh Châu, Trường THPT Long Thới (huyện Nhà Bè, TP HCM), suốt 4 tháng ko nói một lời nào với học trò (HS) gây ra làn sóng bàn cãi mạnh mẽ trong những ngày qua. Có quan điểm cho rằng bạo lực học đường, các vụ phụ huynh hành hung thầy giáo (GV) liên tiếp diễn ra tạo "sang chấn tâm lý" khiến thầy cô… nói ít đi. phần lớn mọi người lại bảo kỷ cương nơi giảng dạy ko còn như trước khiến cho quan hệ thầy - trò, nhà trường và bố mẹ tan vỡ. Vậy làm thế nào để hàn gắn, để truyền thống tôn sư trọng đạo được phát huy?
Lấy tình thương để cảm hóa
Nhà trường cũng giống như một xã hội thu hẹp, là nơi nối kết các mối quan hệmqh. HS đến trường đi học, ngoài việc được học chữ còn học các kỹ năng khác, kỹ năng giao thiệp, cư xử... tại đó, thầy, cô giáo chính là các người lớn, những tấm gương cho HS noi theo.
Cô Nguyễn Thị Minh Ngọc, GV Trường THCS - THPT Đinh Thiện Lý (quận 7, TP HCM), có ý kiến là chính vì mối kết nối đó nên nếu mối quan hệmqh thầy - trò ko mấy tốt đẹp thì quá trình hình thành lên tư cách, trí tuệ, xúc cảm của HS sẽ bị ảnh hưởng nặng nề. "Nghề giáo không chỉ những đòi hỏi chuyên ngành mà còn đòi hỏi sự chừng mực trong đối xử sư phạm. Đã không yêu nghề, yêu HS thì không nên theo nghề giáo. Mình thương các con thì nhiều con sẽ luôn cảm nghĩ được" - cô Ngọc bày tỏ.
Các chuyên gia, nhà tâm lý cho là dù xã hội có tiên tiến đến đâu, GV có bài bản đến mấy, bất cứ phương pháp giáo dục nào cũng nên bắt đầu từ tình thương. Chỉ có tình thương mới cảm hóa được toàn bộ. Thầy Đỗ Đức Anh, GV Trường THPT Bùi Thị Xuân (quận 1, TP HCM), san sẻ: "Chúng ta dạy học vì cái tâm, đối đãi với học trò như con, như em thì học trò cũng sẽ thương tất cả chúng ta như thế. Cho đi thì sẽ được nhận lại, nhiều em đủ tinh tế để cảm nghĩ được".
Theo thầy Đức Anh, không ai nghĩ giáo dục ác nghiệt là tốt, bởi tình thương có sức cảm hóa lớn lao. Bản thân GV phải là người hiểu điều đó rõ nhất để có biện pháp giáo dục đúng đắn. dĩ nhiên, tính cách HS ko giống nhau tuy nhiên không nên cào bằng. chúng ta mắc lỗi cực lớn là giáo dục đánh giá như nhau trong lúc mỗi HS là một cá thể riêng lẻ với cá tính riêng. Bản thân mỗi GV cũng có sinh hoạt riêng, với những nỗi buồn lo, êm ấm khác nhau nhưng khi lên lớp thì cần bỏ qua hết. Có như vậy, cảm xúc cá nhân người thầy mới không ảnh hưởng đến học trò" - thầy Đức Anh trăn trở.
Cô và trò Trường THPT Lương Thế Vinh (TP HCM) bàn luận vui vẻ với nhau trong tiết học Ảnh: TẤN THẠNH
Hàn gắn bằng cách nào?
GV một trường THPT ở quận 3, tp hcm thẳng thắn nêu lên thực tại: mối quan hệ rời rạc, không chắc chắn, ăn miếng trả miếng giữa nhà trường - cha mẹ, giữa thầy - trò như nhiều thông tin dữ liệu mới đây là một bước lùi của giáo dục. Truyền thống tôn sư trọng đạo, thương trò như thể thương con mất dần giá trị bắt nguồn từ sự chỉ vì lợi ích và phương pháp điều khiển vận hành của người lãnh đạo có bài toán. không ít bố mẹ đóng tiền cho con đi học thì có nếp nghĩ thản nhiên giao phó, coi như trả tiền thì món hàng phải nhận được bằng lòng, ngược lại thì họ phật ý.
"Nhưng cũng phải nhìn lại rằng trong các trường hợp vừa diễn ra, vai trò, nghĩa vụ của người điều khiển vận hành ngay lúc này ở đâu? tại sao hiệu trưởng, GV trong trường ngày ngày gặp nhau mà một GV lên lớp câm lặng suốt 4 tháng mà không hay biết? Một người hiệu trưởng ko có nổi một lần chuyện trò với HS thì làm sao biết những em đang nghĩ gì" - vị này đặt bài toán.
Để hàn gắn mối quan hệmqh giữa thầy - trò, nhà trường và cha mẹ có nhiều cách, trong đó đàm đạo được các trường áp dụng. Thầy Huỳnh Thanh Phú, Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Du (quận 10, TP HCM), cho hay nhà trường thường tổ chức sự kiện những lần đối thoại giữa ban giám hiệu với cha mẹ toàn trường. Đây là cách hữu hiệu nhất để tiếp thu hàn huyên, ước mơ, thậm chí bức xúc của phụ huynh để trả lời từng khúc mắc. Nó còn là cách kết nối giữa nhà trường với phụ huynh hiệu quả nhất vì cả hai phía vì một mục tiêu chung là giáo dục con em khôn lớn.
"Hội chứng" con cưng
Thầy Huỳnh Thanh Phú có ý kiến là bản thân thầy cô giáo đang bị ảnh hưởng, chi phối bởi 2 cách ứng xử của phụ huynh. đầu tiên là nhiều phụ huynh có tư trưởng "khoán trắng" con em mình cho nhà trường, thầy cô dù khoảng thời gian HS ở trường chỉ bằng 1/3 quãng thời gian trong ngày của nhiều em. Thứ hai là do "hội chứng cưng con" nên một vài cha mẹ có thái độ, ứng xử không phù hợp, xúc phạm thầy cô bất cần tìm hiểu nguyên nhân. những vụ việc bắt cô giáo quỳ 40 phút ở Long An, đánh GV tập sự có bầu tại Nghệ An là do hội chứng này, tác động tiêu cực đến GV. do đó, theo thầy Phú, dù chuyện gì diễn ra các bên cũng nên ngồi lại với nhau để xử lý từng chuyện, đừng chống đối nhau.
ThS Lê Ngọc Điệp, nguyên Trưởng Phòng Tiểu học Sở Giáo dục & Đào tạo thành phố sài gòn:
Mất đi sự trân quý, thiêng liêng
Mối mối quan hệ thầy - trò càng ngày càng không chắc chắn, tương tự như một người bán chữ và một bên mua chữ, mất đi sự trân quý, linh nghiệm. Truyền thống người Việt xưa nay là tôn sư trọng đạo, một chữ cũng thầy, nửa chữ cũng được coi là là thầy. Người xưa có câu: "Lương sư hưng quốc", nghĩa là thầy có tốt thì quốc gia mới phồn thịnh và phát triển. dù vậy hiện nay, sinh hoạt của người thầy không thể đảm bảo, nghề không nuôi nổi mình. Người thầy còn tất tưởi lo cho sinh hoạt thì còn đâu quãng thời gian chia sớt, nắm bắt tâm tình tình cảm của HS…
TS Hoàng Ngọc Vinh, nguyên Vụ trưởng Vụ Giáo dục bài bản BGD&ĐT:
Phải giao tiếp, tương tác với học sinh
Hành vi, xử sự của cô giáo Trần Thị Minh Châu là không đáp ứng được lý tưởng sư phạm và đạo đức nhà giáo. Một hành vi thiếu chuẩn mực vậy nên trong vòng trong khoảng thời gian khá dài mà tổ bộ môn, lãnh đạo nhà trường không biết để ngăn chặn là điều đáng tiếc.
Trong dạy học, GV luôn phải giao thiệp, tương tác với HS bằng lời nói, cử chỉ ánh mắt để nhận diện được thái độ, phản ứng của nhiều em nhằm điều chỉnh phương thức truyền đạt của mình. Nếu GV không còn cảm hứng dạy học, thiếu kỹ năng và am hiểu tường tận quy tắc dạy học mà vẫn sẽ ở bên trong ngành sẽ tác động đến uy tín giáo dục. Nhà trường cần đề nghị GV tự nhận định bản thân, tìm hiểu lý do, động cơ của những hành vi phản cảm để giải quyết đúng và rút kinh nghiệm cho những GV khác.
TS Nguyễn Tùng Lâm, Chủ tịch Hội Tâm lý giáo dục hà nội:
Bài học cho ngành giáo dục
Một GV chẳng thể im lặng tới 4 tháng khi lên lớp, ko giảng bài, ko trò chuyện với HS. Tôi không hiểu nổi vấn đề vì sao lại như thế? Dù cô Trần Thị Minh Châu được nhận định là GV có chuyên môn cơ nhưng mà việc cô hành xử vậy nên trong lớp học là sai hoàn toàn. Nếu thái độ của HS là vô lý, không hiệp tác với thầy cô thì cô giáo phải thống kê hiệu trưởng để tìm cách tự khắc phục.
Vụ việc cô Châu cũng được xem là bài học nhắc nhở chung cho những nhà trường, cho cả ngành giáo dục. địa chỉ đào tạo nào cũng sẽ có chuyện GV, HS ko hợp nhau thế nhưng chuyện này ko khó để khắc phục. Nếu cô giáo đó ko dạy được thì phải chuyển qua một GV khác giảng dạy, nhà trường đâu chỉ có một GV dạy toán.
Nhà giáo Tô Thụy Diễm Quyên, chuyên gia giáo dục:
Chúng ta đang làm sai nhiều thứ
Tại sao mối quan hệ thầy - trò, nhà trường - phụ huynh càng ngày càng tổn thương, đổ bể? đấy là vì họ ko còn niềm tin tại nhau. Họ nghi ngờ, thất vọng lẫn nhau. Đứa trẻ ko đạt được mong được học tập, bố mẹ không có được mong được lúc con được giáo dục ở nhà trường.
Chúng ta đang làm sai nhiều thứ. học sinh bị sức ép bởi thầy cô, thầy cô sức ép bởi quản lý, điều hành bị stress bởi thành tích… Sở dĩ có thực trạng này là vì chúng mình chưa chứng thực được mục đích giáo dục là gì? Một đứa trẻ có thể đầy tri thức, chữ nghĩa trong đầu mặc dù thế vẫn có thể quay qua đánh thầy, bất hiếu với bố mẹ. đấy là bởi cái thiếu nhất của giáo dục ngày nay chính là giáo dục, có nghĩa là vừa giáo vừa dục. cơ mà thời nay, thầy cô giáo mới chỉ tròn vai là dạy học thôi.
Đ.Trinh - Y.Anh ghi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét