Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018

Câu hỏi lớn về một đứa trẻ bị bạo hành bỏ học

  • Bé gái nghi bị cha bạo hành gí thanh sắt nóng vào mặt đã bỏ học
  • Bé gái nghi bị cha bạo hành gí thanh sắt nóng vào mặt đã bỏ học

    Bé gái nghi bị cha bạo hành gí thanh sắt nóng vào mặt đã bỏ học

  • Bé gái nghi bị cha bạo hành gí thanh sắt nóng vào mặt đã bỏ học

    Bé gái nghi bị cha bạo hành gí thanh sắt nóng vào mặt đã bỏ học

Những vết thương trên cơ thể em cùng vết bỏng bên má làm chúng ta nhói lòng và căm giận và phẫn nộ cực kỳ hành vi mất nhân tính của người cha ruột, người dì ghẻ.

Ngay tiếp đến, quyết định cách ly cô bé khỏi mối nguy bị bạo hành được phát hành và ông Nguyễn Văn Hoàng – Chủ tịch ubnd huyện Châu Thành - Tiền Giang cũng khẳng định chắc như đinh đóng cột: "Ngay hôm nay, phía chúng tôi sẽ chỉ đạo nơi làm việc vai trò chức năng tiến hành làm rõ vụ việc và giải quyết nghiêm theo quy định của pháp luật".

Dư luận khấp khởi hi vọng về một mai sau tươi sáng hơn cho em và một bản án thích đáng cho kẻ vô lương.

Vậy mà hai tháng sau, câu chuyện đau lòng của em lại bị khơi lên, thảm thương hơn trước: "Bé gái nghi bị dí sắt nung đã nghỉ học, vẫn ở với cha".

Chuyện gì đã xảy ra trong thời gian ấy? Quyết định cách ly hết hiệu lực, em vẫn tại với bà nội và cha ruột ư? Em đã được đưa đi thẩm định pháp y với tỉ lệ thương tật 12%, vụ án đã khởi tố tuy vậy chưa chứng thực được bị can? Em đã bỏ học từ ngày 27-11-2017 đến nay và không ai biết em ra sao ư?... các câu hỏi có thật mà tưởng như đùa!

Sinh mạng của một con người, sự không nguy hiểm của một đứa trẻ sao lại nhẹ thênh như thế? Ai dám bảo em sẽ không tiếp tục bị bạo hành cả cơ thể và tinh thần lúc lại rơi vào vòng tay của cha ruột, dì ghẻ?

Nước ta có đến 15 văn phòng, tổ chức chăm sóc và giữ vững con trẻ. thế mà lúc một đứa trẻ bị bạo hành, bị xâm hại, sao ko có một sở bộ chuyên trách nào nhận trách nhiệm lo ngại toàn vẹn cho thực tại và bảo đảm mai sau con trẻ?

Chúng ta đã ký Công ước về quyền của trẻ em. Nay một đứa trẻ vừa bị bạo hành vừa bị tước quyền đến trường, tuy thế nơi cơ quan làm việc vai trò chức năng địa phương vẫn còn đợi xin ý kiến của… Bộ Công an ư?

Dư luận đang sục sôi vô cùng về phản ứng chậm chạp, máy móc, cứng đờ của nơi cơ quan chức năng. dân cư có quyền đặt câu hỏi về vai trò, chức năng và hoạt động của các trụ sở có nghĩa vụ chăm sóc, giữ gìn con trẻ. Và phía chúng tôi cũng rất phân vân, khúc mắc về sự rườm soát, nhiêu khê của những hồ sơ tố tụng, nhiều quy định buộc phải của luật pháp tới việc xử lý nhiều vụ việc liên quan đến bạo hành, xâm hại trẻ con.

Tôi xin chia sẻ hai câu chuyện nhỏ của cháu tôi tại nước Anh để mọi người tham khảo. Hai vợ chồng cháu sang Anh hơn mười năm và đã nhập quốc tịch Anh. Con gái đầu của cháu năm Bính Thân này bốn tuổi và con trai lên hai. Mẹ những cháu gánh vác bổn phận lo kinh tế, con cái còn nhỏ nên cháu trai tôi tại nhà lo nội trợ và trông nom con.

Chuyện xảy ra vào hai năm trước. Xa xứ lại tất bật bận rộn việc nhà định cư, chăm sóc đàn ông mới sinh nên cháu tôi hơi lơ là tới việc chỉ dạy bé lớn. Ít người nói chuyện, giao tiếp nên bé gái hơi chậm trong phát triển ngôn ngữ. Lên hai tuổi, bé chỉ nói được một số từ tiếng Anh và ngay cả tiếng Việt cũng chẳng khá hơn.

Chính phủ Anh có chương trình trông coi, giáo dục trẻ rất hay. Cứ định kỳ hàng năm đều cử nhiều chuyên gia đến từng gđ khám soát sự lớn mạnh toàn diện của trẻ em. khi đến nhà cháu trai tôi, sau một hồi rà những kinh nghiệm giao tiếp và sử dụng ngôn ngữ của trẻ, đại diện nơi làm việc kiểm tra khẳng định chưa đạt yêu cầu nhỏ nhất đối với sự phát triển của độ tuổi. Họ vận động và kiên quyết đề nghị gia đình cho cháu bé đến nơi giảng dạy.

Câu chuyện thứ hai đầy nước mắt vừa mới diễn ra năm vừa rồi. Số là cháu nhỏ khi sinh ra đã có một vết chàm màu tím to khoảng ba ngón tay ở bắp chân. khi đưa cháu bé đến khám bệnh viêm phế quản ở phòng khám đa khoa, những y sĩ phát hiện vết chàm và nghi cháu bé bị… cha mẹ bạo hành.  lập tức họ thực thi cách ly cha mẹ và trẻ con và đưa cháu bé đi kiểm tra.

Bố mẹ cháu mất vía chắc chắn quả quyết không hề có chuyện bạo hành trẻ cũng như khóc lóc, nài xin được đi theo để trông nom con còn nhỏ. tuy nhưng luật pháp đã quy định, đứa trẻ bị cách ly, được chăm sóc đ-biệt và rà soát kỹ lưỡng. Mấy ngày sau, cháu tôi được đến đón con về trong nỗi vui mừng cực điểm vì phía sở bộ vai trò chức năng đã xác minh đó chính là vết chàm bẩm tính.

Hai câu chuyện ở nước Anh nếu so sánh với vụ việc bé gái nghi bị cha ruột dí sắt nung đã nghỉ học thì có phần khập khễnh. mặc dù vậy tôi muốn kể ra đây để mọi người thấy rằng, bất kỳ một đứa trẻ nào cũng phải được trông coi và bảo vệ một cách tối ưu hóa nhất...

Mai Lê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét